Nỗi Lòng Người Giữ Lửa Giữa Đêm Mưa Bão

Tác giả: Thợ điện vô duyên - Phạm Minh Liêm.

Tui là Vô Duyên đây, anh em hay thấy tui la cà trên mạng, hỏi đáp về Smart home minh liêm hay đi lắp đặt hệ thống smart home, nhưng hôm nay, tui muốn anh em mình cùng tâm sự về một chuyện khác. 

Chuyện này thuộc chuyên mục Khi thợ điện làm thơ, nơi những vần thơ không trau chuốt, mà bật ra từ chính trái tim của một người thợ.

Người ta hay bảo, thợ điện vô duyên là những kẻ khô khan, suốt ngày chỉ biết dây nhợ, máy móc. 

Nhưng anh em biết không, đằng sau cái vẻ bề ngoài đầy logic, quy trình ấy, tụi tui cũng có những lúc thấy tim mình run rẩy, nhất là những đêm mưa bão. 

Tui nhớ cái hồi còn là chàng trai vô duyên học điện ở Gò Công, những đêm giông gió là những đêm không ngủ. Từng tiếng sét, từng cơn gió rít, đều gợi lên trong lòng tui nỗi lo, nỗi nhớ nhà và cả những vần thơ không tên.

Hôm nay, tui không nói về giải pháp smart home từ Minh Liêm hay thương hiệu đối tác nào cả. 

Tui muốn anh em đọc một bài thơ, một bài thơ thật sự là tiếng lòng của một người thợ điện, mà tui tin rằng, không chỉ tui, mà bất kỳ ai làm nghề này cũng từng cảm thấy. 

Anh em thấy bài thơ này có đúng là tâm sự chuyện nghề không?

MẶT TRẬN ĐÊM MƯA

Tác giả: Một người thợ điện vô duyên giấu tên


Trời xé toang màn đêm bằng tia chớp

Gió gào lên như thú dữ lên cơn

Điện thoại rung… đầu dây kia dồn dập:

“Anh ơi qua, nhà tối tựa hoàng hôn!”


Vội khoác vào chiếc áo mưa cũ kỹ

Đồ nghề theo như vũ khí ra quân

Vợ nhìn theo, mắt chẳng cần nói kỹ

Chỉ hai từ gói ghém: “Nhớ cẩn thận!”


Ngoài phố kia, cây đổ dài như ngả rạ

Dây điện chùng võng xuống tựa dây oan

Mưa quất vào mặt, vừa đau vừa rát

Chỉ đèn pin là bạn giữa hoang tàn.


Leo lên thang, nghe tiếng gió than thở

Cột bê tông lạnh buốt cả bàn tay

Dưới chân mình, cả một dòng nước lũ

Trên đầu này, là cả triệu volt đây!


Tay múa kìm, nối từng cọng dây lửa

Nối niềm vui, nối ánh sáng an bình

Cho trẻ thơ thôi khóc trong sợ hãi

Cho cụ già tìm được cặp kính tinh.


Rồi “cạch” một tiếng, CB vừa đóng lại

Cả khu phố bừng sáng giữa màn mưa

Người ta vui, có ai nào biết mấy

Người thợ này, tim cũng nổ tung chưa?


Lặng lẽ về, trên người mang giá buốt

Và niềm vui của một kẻ giữ lửa

Chỉ mong sao đêm bão đừng tới nữa

Để vần thơ… không phải viết trong mưa.

Khi Vần Thơ Nói Thay Lời Thợ: Những Góc Khuất Mà Khách Hàng Chẳng Thấy

Bài thơ này không phải để than vãn, anh em ạ. 

Nó là sự thật trần trụi. 

Là cái cảm giác của người tư vấn thiết kế, lắp đặt thi công nhưng phải bảo trì sửa chữa trong điều kiện khắc nghiệt nhất.

Cơn Gió Tự Do và Nỗi Sợ Vô Hình

Nhiều người hỏi tui sao không sợ điện giật? 

Sợ chớ anh em. 

Nhưng cái sợ lớn hơn là cái chết bất ngờ từ trên cao, là sự lạnh thấu xương, là mưa quất vào mặt cay xè mà tay vẫn phải làm. 

Tui vẫn nhớ như in một lần đi sửa điện cho một bác ở Cái Bè. 

Bão lớn lắm, cây cối ngã đổ, mà bác nói "nhà có người già, không có điện là khổ lắm". 

Lúc đó, tui không nghĩ nhiều, chỉ vác thang lên mà đi. 

Đứng trên cao, gió quất dữ dội, tui chỉ sợ dây điện quấn vào người như bài thơ nói "dây oan" thôi.

Khi Niềm Vui Trở Nên Vô Hình

Anh em thấy đó, bài thơ nói "Người ta vui, có ai nào biết mấy". 

Thợ điện làm xong, ánh sáng trở lại, người ta chỉ nghĩ là "à, xong rồi". 

Họ không thấy được mồ hôi, nước mưa, hay sự run rẩy trong tay tui. 

Tui vẫn hay nói đùa, cái nghề này "được" cái là làm xong thì chẳng ai nhớ đến, cho tới khi lại có sự cố. 

Nhưng tui cũng không buồn. 

Niềm vui của tui là khi nghe tiếng trẻ con reo mừng khi đèn sáng, khi thấy người già nở nụ cười vì tivi đã chạy lại. 

Niềm vui ấy, tuy thầm lặng nhưng lại là động lực lớn nhất. 

Trách Nhiệm Nặng Hơn Cả Đồ Nghề

Anh em biết không, cái thùng đồ nghề của tui nặng trĩu, nhưng trách nhiệm còn nặng hơn. 

Khi khách hàng gọi, họ đặt niềm tin vào mình. 

Họ tin rằng thợ điện vô duyên này sẽ mang ánh sáng trở lại. 

Và với Smart home Minh Liêm, sự tin tưởng đó là tài sản lớn nhất. ui luôn dặn dò anh em trong nghề, làm việc phải tận tâm, phải đặt an toàn lên hàng đầu, vì không chỉ sửa chữa thiết bị, mình còn sửa chữa cả niềm tin.

Kết Luận: "Người Giữ Lửa" Thầm Lặng Của Xã Hội

Bài thơ này, tuy giản dị nhưng đã nói lên hết nỗi lòng của những người thợ điện, những người anh hùng thầm lặng. 

Họ không chỉ bảo trì sửa chữa thiết bị thông minh, họ còn là những "người giữ lửa" cho mỗi gia đình. 

Mỗi lần mưa bão đi qua, đừng quên dành một lời cảm ơn cho họ, vì chính họ đã giúp chúng ta có một cuộc sống tiện nghi và an toàn hơn. 

Tui cũng mong rằng, qua bài viết này, anh em sẽ hiểu hơn về nghề của tui, cũng như những người thợ khác. 

Nếu anh em có nhu cầu tư vấn thiết kế, lắp đặt thi công hay bảo trì sửa chữa các hệ thống smart home tại Đồng Tháp hay các tỉnh lân cận, cứ gọi tui nhé!


📞 0902633999 (có zalo nhé)

📍 Đường Tỉnh lộ 871, ấp Đôi Ma 3, xã Gia Thuận, tỉnh Đồng Tháp.


Anh em nghĩ sao về việc một người thợ điện cũng có thể làm thơ?

Theo anh em, sự tin tưởng của khách hàng quan trọng như thế nào đối với một người thợ?

Đã bao giờ anh em phải gọi thợ sửa điện giữa đêm mưa bão và có kỷ niệm nào đáng nhớ không?

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.

[facebook]

MKRdezign

{facebook#https://facebook.com/smarthomeminhliem} {twitter#http://twitter.com} {google-plus#http://google.com} {pinterest#http://pinterest.com} {youtube#https://youtube.com/smarthomeminhliem} {instagram#http://instagram.com/smarthomeminhliem}

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.
Javascript DisablePlease Enable Javascript To See All Widget