Tác giả: Thợ điện vô duyên - Phạm minh liêm
Chào anh em,
Tuần trước, tui đã chia sẻ bài thơ về quê hương vàm láng, gò công đông và nhận được rất nhiều sự đồng cảm từ anh em. Hôm nay, tui xin giới thiệu "Tập 2", một phiên bản sâu sắc hơn, đi vào những "thông số kỹ thuật" của tình yêu quê nhà. Bài thơ này là tiếng lòng của tui, một người con Đồng Tháp, nhưng lại lớn lên với vị mặn mòi của biển Gò Công. Mời anh em cùng đọc và cảm nhận.
Vần Thơ Về Quê Hương Vàm Láng, Gò Công Đông (Tập 2)
Vẫn là tín hiệu gọi về thôi,
Vàm Láng, Gò Công, sóng vỗ bồi.
Phố thị đèn màu dù vạn lối,
Tần số quê nhà chẳng phút rời.
Nhớ mùi mắm tôm chà nồng cay,
Thấm vào da thịt tựa men say.
Chẳng son phấn nào nơi phố thị,
Sánh được vị bùn đất nơi đây.
Nhớ con ruốc đỏ hồng mặt biển,
Nhuộm cả hoàng hôn tím chân trời.
Màu quê hương ấy là dòng điện,
Chảy trong huyết mạch của đời tôi.
Tui đi lắp đặt bao hệ thống,
Đèn thông minh, rèm cửa tự động.
Mà quên mất buổi chiều cha đóng,
Cái chốt cửa tre giữa mênh mông.
Người ta "an ninh" bằng camera,
Quê tôi cổng rào chỉ khép hờ.
Tình làng nghĩa xóm là "tường lửa",
Vững chãi hơn vạn lớp sensor.
Dù đi đâu, làm thợ nơi đâu,
Gốc gác vẫn là "dây tiếp địa".
Nối tôi về với con nước mặn,
Cho lòng thôi chập chờn, nghiêng ngả.
Phân tích "tần số" của nỗi nhớ
Bài thơ này không chỉ đơn thuần là những vần thơ về quê hương mà còn chứa đựng những triết lý sống sâu sắc của một người thợ điện vô duyên.
Tần số quê nhà:
Tác giả đã ví von nỗi nhớ quê hương như một "tần số" luôn ổn định, không bao giờ thay đổi, dù cho những tín hiệu "phố thị" có sôi động đến đâu. Nó là một tín hiệu đặc biệt, chỉ những người con xa xứ mới có thể cảm nhận được.
Giá trị hơn cả công nghệ:
Bài thơ còn so sánh một cách khéo léo giữa những thiết bị công nghệ hiện đại với những giá trị truyền thống. Dù tui, Phạm Minh Liêm, chuyên lắp đặt thi công những thiết bị thông minh như camera, đèn cảm biến... nhưng tui hiểu rằng, tình làng nghĩa xóm, cái chốt cửa tre mới chính là "tường lửa" vững chắc nhất bảo vệ ta.
Dây tiếp địa - Gốc gác an toàn:
Hình ảnh "dây tiếp địa" là một ẩn dụ tuyệt vời. Giống như trong hệ thống điện, "dây tiếp địa" giúp bảo vệ thiết bị và con người, "gốc gác" cũng chính là nơi để ta tìm về mỗi khi cuộc sống gặp "sự cố", để lòng thôi "chập chờn, nghiêng ngả".
Kết luận: Tình quê, nguồn điện nuôi dưỡng tâm hồn
Bài thơ này như một lời nhắc nhở cho tất cả chúng ta, những người con xa xứ. Dù cuộc sống có hiện đại đến đâu, có bao nhiêu công nghệ mới, thì những giá trị cội nguồn, tình yêu quê hương vẫn là điều quan trọng nhất. Đó chính là "dòng điện" nuôi dưỡng tâm hồn, là "tần số" giúp chúng ta luôn vững vàng trên con đường đã chọn. Với tui, Phạm Minh Liêm, việc trở thành một người thợ điện giỏi, một chuyên gia về smart home không chỉ là để kiếm tiền mà còn là cách để tui có thể quay về, giúp đỡ và phát triển quê hương vàm láng, gò công đông của mình.
Còn anh em thì sao?
1. Ngoài những thứ đã được nhắc đến, anh em còn nhớ những "đặc sản" nào của quê hương mà chỉ người trong nghề mới hiểu không?
2. Theo anh em, làm sao để thế hệ trẻ bây giờ vẫn giữ được tình yêu với những giá trị truyền thống như thế?
3. Anh em có nghĩ rằng công nghệ có thể giúp chúng ta bảo tồn và phát huy những giá trị văn hóa của quê hương không?
Nếu anh em cần tư vấn thiết kế, lắp đặt thi công hay bảo trì sửa chữa các thiết bị và hệ thống smart home, anh em cứ liên hệ với tui qua số điện thoại 0902633999 (có zalo nhé) hoặc ghé cửa hàng tại "Đường Tỉnh lộ 871, ấp Đôi Ma 3, xã Gia Thuận, tỉnh Đồng Tháp".
.png)

Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.