Tác giả: Thợ điện vô duyên - Phạm minh liêm
Chào anh em,
Series thơ Vô Duyên Tâm Sự Chuyện Đời đã trở lại với "Tập 3" rồi đây! Sau hai tập trước, anh em đã biết đến những tình huống trớ trêu và lời nói "khô như ngói" của người thợ điện. Hôm nay, tui xin giới thiệu một bài thơ "đỉnh cao" hơn nữa, khi cái sự "vô duyên" không chỉ là lời nói mà đã "ăn vào máu thịt", biến mọi thứ xung quanh thành mạch điện, thành sơ đồ. Mời anh em cùng đọc và cảm nhận!
Vần Thơ Về Nghề Vô Duyên Của Tui (Tập 3)
Người ngắm dung nhan, nét mỹ miều,
Tui nhìn... phân bố điện bao nhiêu.
Mắt em lấp lánh như đèn LED,
Môi cười rạng rỡ, sáng ban chiều.
Em kể chuyện buồn, lòng tan nát,
Anh vội tìm xem... chập ở đâu?
Cứ ngỡ tình yêu là mạch điện,
Đứt thì hàn lại, có gì đâu!
Thi nhân vẽ mộng bằng câu chữ,
Tui vẽ sơ đồ... lắm dây nhợ.
Người gieo vần điệu cho xao xuyến,
Tui đào tường đục vách đến ngẩn ngơ.
Em hỏi: "Trăng kia có giống thuyền?"
Anh rằng: "Giống cái CB cong."
Em hờn: "Sao chẳng lãng mạn thế?"
"Tại nó đang quá tải, em thông cảm giùm anh!"
Thôi đành chấp nhận thân khô khốc,
Lãng mạn bay theo khói chì hàn.
Dù thơ chẳng ngọt lời êm ái,
Vẫn nối cho em... dải ngân hà.
Phân tích "sơ đồ" của nỗi lòng
Bài thơ này như một lời tự trào đầy dí dỏm của anh em thợ điện.
Từ mỹ miều đến sơ đồ:
Cái "vô duyên" đã lên một tầm cao mới. Khi người khác ngắm nhìn dung nhan, người thợ lại nghĩ đến "phân bố điện". Tình yêu bị ví von như "mạch điện", "chập", "đứt" và "hàn lại". Điều này cho thấy công việc đã chiếm hết tâm trí, đến nỗi mọi thứ xung quanh đều được phân tích theo góc nhìn của một người làm nghề lắp đặt thi công hay bảo trì sửa chữa. 
Lãng mạn bị "quá tải":
Câu đối thoại về trăng và CB (cầu dao tự động) là một ví dụ điển hình cho sự hài hước, khô khan của người thợ. Tuy nhiên, nó lại thể hiện một sự thật: đôi khi công việc và những áp lực cuộc sống khiến chúng ta không còn đủ năng lượng để "lãng mạn", để ngọt ngào. Cái "quá tải" đó không chỉ là của hệ thống điện, mà còn là của chính bản thân người thợ.
"Thắp sáng" bằng hành động:
Mặc dù "thân khô khốc", "thơ chẳng ngọt", nhưng người thợ điện vẫn "nối cho em... dải ngân hà". Đây là điểm sáng của bài thơ. Cái "vô duyên" trong lời nói lại được bù đắp bằng những hành động thực tế, ý nghĩa. Thay vì những lời hứa suông, anh em mình dùng chính đôi tay để mang lại ánh sáng, để tạo nên những hệ thống smart home đầy đủ tiện nghi. Đó chính là cách thể hiện tình yêu của một người con trai vàm láng, gò công đông mộc mạc, chân chất.
Kết luận: Vô duyên trong lời nói, có duyên trong hành động
Bài thơ này như một lời khẳng định về bản sắc của người thợ điện. Tụi tui có thể không lãng mạn, không giỏi ăn nói, nhưng tụi tui có lòng yêu nghề, có trách nhiệm và luôn hành động để mang lại những giá trị tốt đẹp. Đó chính là giá trị cốt lõi của Smart home Minh Liêm, là tinh thần Hiểu công nghệ, làm chủ cuộc sống. Tui, Phạm Minh Liêm, tự hào về cái biệt danh Vô Duyên này, vì nó đại diện cho sự chân thành, mộc mạc và những cống hiến thầm lặng của anh em mình.
Còn anh em thì sao?
1. Anh em có từng "lỡ lời" với người yêu bằng những thuật ngữ chuyên ngành của mình chưa?
2. Theo anh em, làm thế nào để cân bằng giữa công việc và những khía cạnh lãng mạn trong cuộc sống?
3. Ngoài nghề điện, anh em còn biết nghề nào cũng có những sự "vô duyên" tương tự không?
Nếu anh em cần tư vấn thiết kế, lắp đặt thi công hay bảo trì sửa chữa các thiết bị và hệ thống smart home, anh em cứ liên hệ với tui qua số điện thoại 0902633999 (có zalo nhé) hoặc ghé cửa hàng tại Đường Tỉnh lộ 871, ấp Đôi Ma 3, xã Gia Thuận, tỉnh Đồng Tháp.
.png)
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.