Tác giả: Thợ điện vô duyên - Phạm minh liêm
Chào anh em,
Series thơ về quê hương vàm láng, gò công đông của tui lại tiếp tục với "Tập 4" rồi đây! Sau khi chia sẻ nỗi nhớ và tình người, hôm nay tui xin được chiêm nghiệm về thứ ánh sáng. Anh em mình, những người lắp đặt thi công và bán ánh sáng, lại khao khát thứ ánh sáng mộc mạc của quê nhà. Mời anh em cùng đọc để thấy được sự đối chiếu đầy cảm xúc giữa hai thế giới này nhé!
Vần Thơ Về Vàm Láng, Gò Công Đông (Tập 4)
Tui bán cho đời vạn Wát (Watt) sáng,
Mà tim lại khát ánh trăng vàng.
Thèm tia nắng gắt Gò Công cháy,
Rọi xuống Vàm Láng nước mênh mang.
Đâu bằng đèn bão treo trước Dinh,
Bập bùng hơi ấm vạn ân tình.
Đèn LED phố thị dù tinh xảo,
Vẫn lạnh lùng như một chương trình.
Ánh sáng quê nhà không công tắc,
Cứ tự nhiên theo luật đất trời.
Là nguồn vô tận chẳng đo đếm,
Sạc đầy ký ức chẳng hề vơi.
Nên dẫu tay quen đi dây mát,
Chân vẫn tìm về lối quê xưa.
Tháo bỏ bảng mạch đời phức tạp,
Cắm mình vào nắng, tắm mình trong mưa.
Phân tích sự đối chiếu về "Nguồn sáng"
Bài thơ này là một phân tích sâu sắc về sự khác biệt giữa hai loại ánh sáng, thể hiện sự chiêm nghiệm của người thợ điện về cuộc sống.
Công suất vs. Cảm xúc:
Tác giả đã đặt ánh sáng "vạn Wát (Watt)" do mình thi công bên cạnh "ánh trăng vàng" và "tia nắng gắt". Đèn LED được ví là "lạnh lùng như một chương trình", trong khi đèn bão lại mang "hơi ấm vạn ân tình". Điều này thể hiện rằng, dù Smart home Minh Liêm có cung cấp những thiết bị thông minh hiện đại đến đâu, thì ánh sáng của tình cảm, của sự mộc mạc vẫn là thứ không thể thay thế.
Nguồn vô tận vs. Nguồn hữu hạn:
Ánh sáng quê nhà được gọi là "nguồn vô tận chẳng đo đếm", không cần "công tắc" hay "thuật toán" để kích hoạt, nó là tự nhiên và vĩnh cửu. Đây chính là "dòng điện một chiều" của tình cảm mà không một Am-pe kế nào có thể đo lường được.
Tháo bỏ "bảng mạch":
Câu kết là một lời tự sự đầy day dứt: "Tháo bỏ bảng mạch đời phức tạp, Cắm mình vào nắng, tắm mình trong mưa." Đây chính là khao khát tìm về sự giản dị, mộc mạc, tháo bỏ những tính toán, tư vấn thiết kế phức tạp của nghề nghiệp để được sống thật với cảm xúc. Dù tay quen đi dây, chân vẫn tìm về gốc gác.
Kết luận: Ánh sáng quê hương, nguồn năng lượng của tâm hồn
Bài thơ này như một lời khẳng định sâu sắc, rằng Hiểu công nghệ, làm chủ cuộc sống không có nghĩa là chúng ta phải từ bỏ những giá trị tự nhiên. Ngược lại, chính những giá trị mộc mạc, hoang sơ của quê hương vàm láng, gò công đông đã nuôi dưỡng tâm hồn, giúp người thợ điện có thêm sức mạnh để tạo ra những ánh sáng nhân tạo chất lượng nhất. Tui, Phạm Minh Liêm, biệt danh Vô Duyên, tự hào về công việc của mình, nhưng cũng luôn biết ơn "nguồn vô tận" đã sạc đầy ký ức và tình cảm cho tui.
Còn anh em thì sao?
1. Ánh sáng tự nhiên nào ở quê hương mà anh em nhớ nhất, và nó có ý nghĩa gì đặc biệt với anh em?
2. Theo anh em, làm thế nào để dung hòa được cái "lạnh lùng" của công nghệ với cái "ấm áp" của tình cảm?
3. Anh em có "bảng mạch" phức tạp nào muốn "tháo bỏ" để sống giản dị hơn không?
Nếu anh em cần tư vấn thiết kế, lắp đặt thi công hay bảo trì sửa chữa các thiết bị và hệ thống smart home, anh em cứ liên hệ với tui qua số điện thoại 0902633999 (có zalo nhé) hoặc ghé cửa hàng tại "Đường Tỉnh lộ 871, ấp Đôi Ma 3, xã Gia Thuận, tỉnh Đồng Tháp".
.png)

Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.